Một điểm quan trọng cần nêu lên đầu tiên là Bồ Đào Nha chính là đồng minh lâu đời nhất của Anh Quốc. Vì Anh Quốc là một phần của Vương quốc Liên Hiệp Anh nên Bồ Đào Nha cũng được tính là đồng minh của cả khối.
Bài viết này được xuất bản lần đầu tiên trên Tạp chí Lịch sử BBC vào năm 2011
Tình bằng hữu giữa Anh và Bồ Đào Nha có từ năm 1147 khi quân Thập tự chinh của Anh giúp vua Alfonso Đệ nhất chiếm giữ thủ đô Lisbon, thoát khỏi tay người Hồi giáo. Điều này dẫn đến sự tồn tại của một thuộc địa Anh quốc tại Lisbon và giao thiệp thường xuyên giữa giới quý tộc tại hai vương quốc.
Vào năm 1386, vua Anh Richard Đệ nhị đồng ý ký Hiệp ước Windsor với vua Bồ Đào Nha John Đệ nhất. Quân đội Anh đã giúp đỡ vua John đẩy lui một cuộc xâm lược của Tây Ban Nha, dẫn đến việc đưa tình bằng hữu lên một tầm cao mới – trở thành đồng minh. Điểm mấu chốt của Hiệp ước là: “Nếu như một trong những vị vua hoặc người kế vị của họ giúp đỡ, quan hệ đồng minh này sẽ giúp tiếp tế và hỗ trợ hết mình, dù là đối với lãnh thổ, tài sản, và công dân của nhau.”
Vào năm 1580, Bồ Đào Nha bị càn quét bởi Tây Ban Nha, nhưng sau khi giành được độc lập vào năm 1640, nước này tái xác nhận Hiệp ước Windsor. Hiệp ước này đã được kêu gọi nhiều lần. Trong quá khứ của quan hệ đồng minh này, Bồ Đào Nha đã tham chiến với Anh quốc trong Cuộc chiến Kế vị Bồ Đào Nha năm 1704; vào năm 1808, Anh quốc gửi quân đến để đẩy lui một cuộc xâm lăng của người Pháp; trong Đệ nhất Thế chiến, Bồ Đào Nha tuyên chiến với Đức; trong Đệ nhị Thế chiến, Bồ Đào Nha cho phép Anh sử dụng căn cứ trên quần đảo Azore – và lặp lại điều tương tự trong Chiến tranh Đảo Falkland năm 1982.
Tuy nhiên, mọi thứ không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Vào năm 1890, hai nước từng có xích mích trên vùng đất mà ngày nay là Zambia, và vào năm 1961 Anh quốc từ chối giúp Bồ Đào Nha khi Ấn Độ xâm lược thuộc địa Goa của người Bồ.
Câu trả lời bởi Rupert Matthew, sử gia và là tác giả.