Trong hai năm liên tiếp, vùng Algarve ở Bồ Đào Nha được tạp chí du lịch Live and Invest Overseas xếp hạng nhất trong danh sách 21 nơi lý tưởng để nghỉ hưu ở nước ngoài.
Thực tế, nhà sáng lập và nhà xuất bản của Live and Invest Overseas là Kathleen Peddicord hài lòng về tất cả mọi thứ ở Bồ Đào Nha. Đến mức cô và chồng vừa mới mua một căn nhà gồm 2 phòng ngủ ở Lagos. Đây là một thị trấn cảng lâu đời trên thế giới nằm trên bờ biển Algarve và là điểm khởi hành cho nhiều chuyến đi trong "Thời Đại Khám Phá" của Bồ Đào Nha. Peddicord chi khoảng 105.000 đô la cho căn hộ tại một trong những tòa nhà cổ của thị trấn và cô dự đoán rằng sau khi sửa sang lại nhà, cô sẽ có thể thuê căn hộ với giá trong khoảng 550–650 đô la mỗi tháng. Cô thừa nhận rằng cô có một món hời nhưng có rất nhiều nhà trong khu vực có giá dưới 150,000 đô.
Bất động sản ở Bồ Đào Nha vẫn còn bị đánh giá thấp mặc dù có khởi sắc và theo Peddicord là "nhờ vào sự tăng vọt của đồng USD, việc mua nhà sẽ thuận lợi hơn nếu bạn có ngân sách Mỹ."
Một thị trường nhà ở lý tưởng là một thị trường có sức hấp dẫn mạnh mẽ nhưng hầu hết những người về hưu sẽ có những việc muốn làm khác trong danh sách mong ước của họ. Khi Dennis và Susan Shay nghỉ hưu vào năm 2010, họ quyết định đã đến lúc để thực hiện khao khát trải nghiệm cuộc sống ở một đất nước khác. Họ bắt đầu tìm kiếm bằng cách tạo ra một danh sách ngắn ghi những gì quan trọng đối với họ: “thời tiết tốt, tức là nhiều nắng nhưng không quá nóng; chi phí sinh hoạt thấp; một môi trường tiếp nhận người nước ngoài và một địa điểm thuận tiện cho du lịch địa phương và khu vực.” Bồ Đào Nha là quốc gia đáp ứng được tất cả các tiêu chí của họ.
Glynna Prentice, biên tập viên của International Living, nói rằng những người về hưu được "chào đón với vòng tay rộng mở" ở Bồ Đào Nha, cô còn nói người Bồ Đào Nha “lịch sự và nhã nhặn đến đáng ngờ - không vồn vã nhưng tử tế và tốt bụng với người lạ”. Hầu hết người trẻ tuổi đều sử dụng tiếng Anh và tiếng Anh cũng được dùng để giao tiếp rộng rãi ở những thành phố lớn hơn.
Tạp chí International Living xếp Bồ Đào Nha đứng thứ 9 trong danh sách Chỉ Số Hưu Trí Toàn Cầu năm 2015 với tổng số điểm 84,8/100, với tiêu chí bao gồm chi phí thuê và mua nhà, phúc lợi, chi phí sinh hoạt, "sự hòa nhập cộng đồng", cơ sở hạ tầng, khí hậu và hơn thế nữa.
Thiết lập cư trú
Chính phủ Bồ Đào Nha tạo điều kiện cho các công dân Mỹ có nơi cư trú. Con đường phổ biến nhất là bắt đầu với visa 120 ngày; các giấy tờ cần thiết minh chứng bạn sẽ có sẵn ít nhất 1,070 đô mỗi tháng khi bạn đến nơi. Nếu mọi việc suôn sẻ và bạn quyết định ở lại, bạn có thể nộp đơn xin giấy phép cư trú trong một năm, bạn có thể gia hạn giấy phép cho hai năm liên tiếp. Sau năm năm tạm trú, bạn có thể yêu cầu tình trạng thường trú nhân.
Đối với bất kỳ ai sẵn sàng đầu tư nhiều vào Bồ Đào Nha, chính phủ sẽ cung cấp Chương trình Visa Vàng - một chương trình theo dõi nhanh yêu cầu phải chuyển tối thiểu một triệu euro (1.06 triệu đô la Mỹ) sang Bồ Đào Nha hoặc mua tài sản có giá trị ít nhất 530,000 đô la (370,000 đô la cho các tài sản trên 30 năm hoặc nằm trong khu vực làm mới đô thị). Không có gì ngạc nhiên khi Chương trình Visa Vàng có nhiều đặc quyền khác.
Một lối đi tắt đặc biệt dành cho người Do Thái. Với tài liệu phù hợp, họ được nhận tất cả những phúc lợi của quốc tịch Bồ Đào Nha khi vẫn giữ nguyên quốc tịch ở quê nhà.
Tuy nhiên, một phúc lợi khác của chính phủ dành cho người về hưu và những người thuộc diện cư trú không thường xuyên là họ được cấp phúc lợi về thuế lên đến 10 năm đối với người nước ngoài và chủ sở hữu tài sản.
Thật quan trọng đối với những người về hưu khi biết rằng họ (và tiền của họ) sẽ được an toàn tại nơi họ đã chọn. Trong danh sách Chỉ số Hòa bình Toàn cầu của Viện Kinh tế & Hòa bình, Bồ Đào Nha xếp thứ 11 trong 162 quốc gia dựa trên cơ sở an toàn và hòa bình của đất nước.
Chi phí sinh hoạt
Khi nói đến chi phí sinh hoạt, Bồ Đào Nha thường được coi là một trong những quốc gia hưu trí hợp lý nhất châu Âu. Gia đình Shays nói rằng họ sống bằng một nửa số tiền tương đương với chi phí ở hầu hết các thành phố Hoa Kỳ và "ăn uống nhiều hơn khi chúng tôi ở Hoa Kỳ và đi du lịch rất nhiều." Họ tính rằng họ đã chi khoảng 3,000 đô la mỗi tháng cộng với chi phí đi lại đường dài nhưng thêm vào đó họ biết nhiều người sống khá thoải mái trên với mức chi phí khoảng từ 1,600 đến 2,100 đô mỗi tháng. "Nó phụ thuộc vào những gì bạn cần cho nơi ở và liệu bạn có thể xoay sở khi không có xe ô tô hay không." (Để biết thêm, hãy tham khảo Tôi có thể nghỉ hưu ở Bồ Đào Nha với khoản tiền tiết kiệm 200,000 đô?)
Thêm thông tin tích cực về chi phí sinh hoạt từ Michelle Sanchez, người chuyển đến Lisbon ba năm trước đã viết trong một email: “Chi phí sinh hoạt ở đây cực kỳ rẻ - tiền thuê nhà, thực phẩm, tiện ích, điện thoại di động, v.v. Với 30,000 đô mỗi năm, chúng tôi sống một lối sống rất thoải mái. Tôi có thể chăm sóc móng tay/móng chân hàng tuần và làm tóc (gội, cắt, nhuộm và blowout) tại một salon cao cấp như salon trên đường Rodeo Drive ở Beverly Hills, California. Và tôi có thể hai lần một tuần dùng bữa với bạn bè ở các nhà hàng tầm trung."
Hãy xem xét kỹ hơn về chi phí của một số nhu yếu phẩm (và một số thứ xa xỉ) của cuộc sống ở Bồ Đào Nha để giúp bạn quyết định xem đây có phải là quốc gia để nghỉ hưu phù hợp cho bạn hay không.
Nhà ở
Chi phí của nhà ở hoặc căn hộ chắc chắn sẽ phụ thuộc vào ngôi nhà ở vị trí nào và nhà loại nào. Bạn có lên kế hoạch thuê hoặc mua nhà hay không? Bất kể lựa chọn nào, một căn hộ ở Lisbon sẽ đắt hơn một căn hộ ở một ngôi làng trong nội địa đất nước; một ngôi nhà trong khu vực nghỉ mát du lịch sẽ được lợi hơn là ngôi nhà ở nơi "chưa được khám phá".
Theo web Expat Arrivals, bất động sản ở Bồ Đào Nha rẻ hơn mức trung bình của châu Âu và “không giống như hầu hết người nước ngoài ở nơi khác, một số lượng lớn người nước ngoài sống ở Bồ Đào Nha chọn mua nhà ở thay vì thuê. Thuê nhà là một giá trị tốt - một người nước ngoài sống ở Bồ Đào Nha sẽ chi từ một phần ba đến một nửa mức lương trung bình của người Bồ Đào Nha.” Vì mức lương trung bình ở Bồ Đào Nha là khoảng 1,060 đô mỗi tháng, tức là tiền thuê nhà sẽ ở mức giữa 350 đến 530 đô mỗi tháng. Khá là hời cho những ai từng sử dụng giá của Mỹ. Theo bài báo cáo gần đây của trang Live and Invest Overseas Retirement bao gồm một báo cáo dài về việc nghỉ hưu ở Bồ Đào Nha, tác giả nói rằng bất cứ ai muốn có một “lối sống thoải mái, chất lượng” ở Algarve sẽ phải chi khoảng 635 đô mỗi tháng cho nhà ở; những ai có ngân sách tiết kiệm hơn có thể lên kế hoạch cho loại phòng ngủ với giá 475 đô.
Theo Greg Boegner, người sáng lập blog Portugal Confidential chuyên viết về lối sống, việc thuê một nhà gia đình ở Algarve có thể mất từ 630 đến 1,050 đô hoặc hơn, và ở Lisbon, tùy thuộc vào địa điểm và độ tuổi của tòa nhà, tiền thuê nhà có thể từ khoảng 850 đến 2,120 đô nếu là "căn hộ cao cấp thuộc một phần của thị trấn."
Prentice nói rằng bạn có thể mua một "căn hộ hai phòng ngủ trong một khu phố cách 10 đến 15 phút đi xe buýt từ Praca do Comercio ở trung tâm Lisbon với giá 160.000 đô hoặc thậm chí ít hơn. Trong một thị trấn nhỏ hơn như Evora cách 87 dặm về phía nam thủ đô Lisbon, bạn có thể mua nhà với giá dưới 106.000 đô." Có điều gì đó ở đất nước này phù hợp với tất cả khả năng tài chính: Một trang web bất động sản liệt kê tài sản để bán trên khắp Bồ Đào Nha, các căn nhà được liệt kê như một "phế tích" trong một ngôi làng ở miền trung Bồ Đào Nha. Nhà có các bức tường bên ngoài và một mái nhà "trong điều kiện chấp nhận được" và không có lựa chọn nào hơn với mức giá 9.000 đô. Trái lại, bạn có thể chọn một pháo đài bao gồm tám phòng ngủ ở khu vực Porto với 14 phòng tắm, một hồ bơi, phòng chiếu phim, phòng tập thể dục, sân bay riêng (ảnh) chỉ với hơn 20 triệu USD.
Trước khi bắt tay tìm nhà hoặc căn hộ, hãy cân nhắc thêm về lời khuyên rất thiết thực từ gia đình Shays đã chi khoảng 1.160 đô mỗi tháng cho căn hộ rộng 800 mét vuông ở Cascais - một trong những nơi đắt nhất để sống ở Bồ Đào Nha: “Quả thật là khá khó khi tìm một căn hộ được trang bị đầy đủ, ít nhất là theo tiêu chuẩn Mỹ. Hầu hết các căn hộ Bồ Đào Nha không có hệ thống sưởi trung tâm và máy điều hòa. Nếu bạn có thể sống thiếu những vật dụng này thì bạn có thể giảm đáng kể lượng chi phí nhà ở. Vấn đề thứ hai của chúng tối là ngôi nhà có căn bếp đầy đủ. Một căn bếp Bồ Đào Nha điển hình thì khá đơn giản - có lẽ chỉ là bếp có hai bếp và một tủ lạnh có kích thước bằng tủ lạnh trong xe di động và kích thước này được coi là lớn theo chuẩn Bồ Đào Nha.”
Thực phẩm và Trang phục
Theo một trang web, một trong 8 quyết định tồi tệ nhất mà bạn có thể làm ở Bồ Đào Nha là quyết định ăn kiêng: “Điều duy nhất có thể tệ hơn việc bỏ lỡ ẩm thực truyền thống của Bồ Đào Nha là khi quyết định bỏ qua món tráng miệng. Hãy thử dùng một bữa ăn ba món trong một nhà hàng ít nhất một lần và kết thúc bữa ăn với món baba de camelo (sữa đặc) hoặc toucinho do céu (thịt xông khói) - tai của bạn có thể không thích tên gọi của món ăn, nhưng người bạn vị giác sẽ biết ơn bạn mãi đấy!”
Prentice nói rằng bữa ăn tối cho hai người có thể “tốn ít nhất 21 đô nhưng giá ở Lisbon sẽ cao hơn như khoảng 42 - 47 đô, khá thấp so với khu vực.” Peddicord cho hay cách đây vài tháng cô đã ăn trưa ở trung tâm Lagos - khu vực du lịch thường có mức giá cao, và cô chỉ mất hơn 6 đô. Theo Overseas Retirement Letter thì “đối với một cặp vợ chồng đã nghỉ hưu, việc dùng tiền có hiệu quả khi ăn trưa và hâm nóng thức ăn thừa cho buổi tối (các khẩu phần ăn ở Bồ Đào Nha khá nhiều).”
Một trong những lý do khiến tủ lạnh trong bếp ở Bồ Đào Nha quá nhỏ là mọi người thường xuyên mua thực phẩm tươi sống nên họ không cần bảo quản thực phẩm dài hạn. Sanchez nói rằng: “Mọi người ở đây vẫn thực sự thích đến siêu thị.”
Theo Boegner nếu bạn là một người yêu rượu vang thì Bồ Đào Nha đúng là thiên đường vì đây đất nước sản xuất hàng ngàn các nhãn rượu vang chất lượng cao và hầu hết chỉ lưu hành trong nước. Là sản phẩm được sản xuất tại quê nhà nên chính phủ sẽ không đánh thuế rượu vang, do đó một chai vang sẽ có giá ít nhất là 4 đô, với loại rượu hạng vừa thì giá dưới 10 đô. Bạn thích bia? Một ly bia tại quán bar địa phương sẽ có giá khoảng 1 đô.
Đối với cà phê, đừng bận tâm về nó làm gì. Trừ phi bạn ở một trong năm cửa hàng Starbucks ở Bồ Đào Nha thì cà phê được xem như một cuộc đình công ngồi tại đất nước này. Bạn phải trả 1,35 đô cho một ly cappuccino ở Lisbon, giá có phần thấp hơn so với 1 chai Coca.
Trang phục ở Bồ Đào Nha thì không được rẻ so với thức ăn nước uống. Boegner cho biết ông không mua quần áo ở Bồ Đào Nha, ông cho rằng trang phục ở đây có "chất lượng không tốt như chúng ta thường dùng ở Mỹ và kích cỡ có phần phù hợp hơn với người châu Âu". Thay vào đó, ông mua quần áo trực tuyến từ Mỹ hoặc Vương quốc Anh. Ông nói thêm: “Chi phí quần áo ở Bồ Đào Nha là vừa tầm, khách hàng phải trả từ 21 đến 32 cho áo sơ mi nam và khoảng từ 32 đến 42 đô cho quần jean.” Việc buôn bán, giảm giá và mặc cả rất phổ biến ở Mỹ nhưng lại rất hiếm ở Bồ Đào Nha.
Giải trí
Phim và các chương trình truyền hình được chiếu bằng ngôn ngữ gốc (với phụ đề tiếng Bồ Đào Nha), do đó bạn sẽ không phải bỏ lỡ những gì bạn bè và gia đình đang xem ở nhà. Phim sẽ có giá từ 5 đến 6 đô. Nếu bạn thích hộp đêm thời trang, bạn sẽ phải chi 20 đô phụ thu và sau đó chi là 5 đến 10 đô cho mỗi loại cocktail.
Nếu bạn thích các trò tiêu khiên có khuynh hướng hoạt động hơn, bạn có thể đăng kí làm thành viên tháng tại phòng tập thể dục với giá khoảng 40 đô và chi phí thuê sân tennis trong một tiếng vào ngày cuối tuần chỉ dưới 9 đô mỗi giờ. Sự tăng giá của những thứ Boegner mô tả như "sự cô đơn của thiên nhiên hoang sơ" là miễn phí.
Chăm sóc sức khỏe
Theo tạp chí International Living, người nghỉ hưu từ các nước không thuộc EU “nói chung cần phải có bảo hiểm y tế tư nhân cho phép sử dụng cả dịch vụ y tế công cộng và tư nhân. Khi nộp đơn xin thẻ cư trú, quý vị sẽ phải cấp bằng chứng về bảo hiểm này. Dịch vụ chăm sóc y tế tốt nhưng cơ sở vật chất có thể bị thiếu hụt ở các trung tâm y tế nhỏ ngoại thành. Bệnh viện công có nhiều dịch vụ với chi phí thấp hơn so với bệnh viện tư nhưng đôi khi bệnh viện không có những tiện nghi hoặc cơ sở công nghệ cao như bệnh viện ở Mỹ.”
Gia đình Shays mua bảo hiểm tư nhân với mức chi phí 220 đô mỗi tháng. Đối với họ, việc chăm sóc sức khỏe ở Bồ Đào Nha là một sự ngạc nhiên và hài lòng lớn. "Chúng tôi thích mức độ chăm sóc và hệ thống của họ vì chúng tốt hơn so với ở Hoa Kỳ."
Viết trên tạp chí Wall Street Journal, giám đốc truyền hình đã nghỉ hưu Roger B. Adams giải thích những gì anh ta nhận được cho bảo hiểm tư của mình: “Khi đặt hẹn, tôi chờ ít hơn nửa tiếng đồ để được tư vấn, gặp chuyên gia nếu tôi muốn và nếu cần tôi sẽ được nhanh chóng điều trị. Tất cả các dịch vụ chăm sóc sức khỏe và nha khoa và thuốc đều rẻ hơn nhiều so với ở Hoa Kỳ. ”
Và về vần đề toa thuốc, Shay mô tả hệ thống Bồ Đào Nha như được sắp xếp hợp lý: “Với một số ngoại lệ, dược sĩ được phép phân phối thuốc trực tiếp và các loại thuốc mà chúng tôi yêu cầu thường tốn khoảng 10% đến 25% như khi ở Mỹ thậm chí sau khi cho phép các khoản đồng thanh toán bảo hiểm.”
Phương tiện
Sanchez nói rằng phương tiện giao thông công cộng ở Lisbon là “tuyệt và rẻ”. Cô ấy không có xe hơi và “chúng tôi di chuyển một cách dễ dàng. Lần duy nhất tôi dùng một chiếc xe hơi ở đây là khi tôi đến IKEA và các nhà bán lẻ lớn khác ở ngoài thành phố.”
Tại Lisbon, vé tàu điện ngầm có giá khoảng 1,50 đô và vé xe buýt dưới 2 đô và bạn có thể chi khoảng 37 đô để mua vé tháng cho cả hai loại phương tiện. Một chuyến taxi ở Lisbon là dưới 10 đô và Uber cũng đã sẵn sàng và sẵn lòng giúp bạn.
Mua xe hơi là đề xuất tốn kém ở Bồ Đào Nha. Chi phí cho xăng khá cao. Xăng được bán bằng lít và một lít (1/4 gallon) sẽ tốn khoảng 1,60 đô.
Nhìn chung bạn có thể thuê xe hơi với 26 đô mỗi ngày nhưng hầu hết các đường cao tốc chính đều có trạm thu phí đắt đỏ: Lái xe từ Lisbon đến Porto tốn bạn khoảng 32 đô phí cầu đường.
Đi tàu từ Lisbon đến Porto là một lựa chọn ít tốn kém; giá vé tàu là khoảng 32 đô và giá vé xe buýt là 21 đô. Một cư dân sống ở Lisbon lâu năm nói rằng ông thích tàu “vì nó có chút nhanh hơn và thoải mái hơn rất nhiều”.
Điểm cốt yếu
Bạn sẽ có thể sống thoải mái ở Bồ Đào Nha hơn so với ở Hoa Kỳ. Tại Lisbon, theo trang Numbeo.com, khi tính giá thuê nhà, chỉ số giá tiêu dùng sẽ thấp hơn khoảng 2/3 so với ở thành phố New York và bằng một nửa so với ở Chicago. Nếu bạn chọn sống ở một thị trấnnhỏ ở Bồ Đào Nha thì tiền tiết kiệm của bạn sẽ khá nhiều. Chi phí sinh hoạt thấp là một lý do được coi là lựa chọn tốt cho những người về hưu từ Hoa Kỳ nhưng như Kathleen Peddicord của trang Live and Invest Oversea cho rằng bạn phải tận hưởng cuộc sống của thế giới cũ và văn hóa châu Âu để hòa nhập. Nếu bạn có ý định di chuyển, đặc biệt là đến một nước khác, thì bạn cần phải nghiên cứu kỹ hàng tháng trước khi bạn thực sự đóng gói đồ đạc của mình.
Hãy nhớ rằng, bất kỳ chuyến đi nào cũng tốn chi phí cơ bản như phí đặ cọc nhà, tiền thuê nhà, chi phí vận chuyển "đồ đạc", chi phí lập pháp, vật dụng cho phòng mới, kết nối mạng internet và TV,v.v. Và sau đó là dành quỹ khẩn cấp cho việc trở về hoặc các vấn đề sức khỏe không lường trước được. Như International Living tư vấ: "Hãy đặt thêm đệm trong đệm nghỉ hưu của bạn."